Combo 2 Quyển ( Phúc Cho Người Không Thấy Mà Tin + Văn Hóa Thời Phục Hưng ) :
1. Phúc Cho Người Không Thấy Mà Tin - Ralph Waldo Emerson
2. The Renaissance - Tác Phẩm Phê Bình Lý Luận Kinh Điển Về Văn Hóa Thời Phục Hưng - Walter Pater
![]()
Hai thế kỷ, hai lục địa, hai giọng nói – nhưng cùng một lời thì thầm về cách con người chạm đến cái đẹp và sự sống đích thực. Trong Phúc cho người không thấy mà tin của Ralph Waldo Emerson và Văn hóa thời Phục Hưng của Walter Pater, chúng ta bắt gặp hai kiểu trí tuệ – một người nhìn vào tự nhiên để tìm ra căn cốt linh hồn, một người nhìn vào nghệ thuật để đo chiều sâu cảm xúc – nhưng cả hai đều dẫn về một cội nguồn: khát vọng được sống một đời sống tinh thần phong phú, tự do, và tỉnh thức.
Emerson, bằng ngôn từ cổ điển và lối lý luận mạnh mẽ, đưa ra một nền triết học siêu nghiệm đặc Mỹ – nơi tự nhiên không còn là đối tượng của chinh phục hay khảo sát, mà là nơi linh hồn đồng cảm, nơi con người nhận ra sự hiện diện của cái thiêng. Bằng những tiểu luận mang tầm vóc triết học và văn chương như “Tự nhiên”, “Siêu linh” và “Học giả Mỹ”, ông khẳng định vai trò của con người như một thực thể tư duy độc lập, gắn bó nhưng không tan hòa trong đám đông, một “Con Người Tư Duy”.
Trái lại, Pater tiếp cận đời sống bằng tinh thần tinh tế và nhạy cảm của một người yêu cái đẹp. Trong Văn hóa thời Phục Hưng, ông khước từ những định nghĩa trừu tượng để đi vào từng rung động cụ thể của tâm hồn trước một bức tranh, một bài thơ, một cá tính lịch sử. Với Pater, sống là biết phân biệt những ấn tượng, là biết tận hưởng từng khoảnh khắc như một tác phẩm thẩm mỹ.
Đặt cạnh nhau, hai cuốn sách không đối lập mà soi chiếu lẫn nhau – như ánh sáng và bóng râm, như đại ngôn và thì thầm, như lý tưởng và cảm xúc. Cả hai là lời mời gọi quay về với chính mình: một bản thể hòa với vũ trụ, sống tỉnh thức trước vẻ đẹp, và không ngừng tự hỏi – ta đang sống như thế nào?
---------------------------------------------------
1. Phúc Cho Người Không Thấy Mà Tin - Ralph Waldo Emerson
![]()
Phúc cho người không thấy mà tin: Tự nhiên và những bài tiểu luận khác của Ralph Waldo Emerson mang đến cho độc giả một cái nhìn sâu sắc về triết học và tư tưởng của một trong những trí tuệ vĩ đại nhất nước Mỹ thế kỷ XIX. Thông qua bốn bài tiểu luận quan trọng - Tự nhiên, Siêu linh, Siêu nghiệm giả và Học giả Mỹ - Emerson trình bày những quan điểm nền tảng của chủ nghĩa siêu việt (Transcendentalism), nhấn mạnh mối liên kết thiêng liêng giữa con người và thế giới tự nhiên, cũng như vai trò của cá nhân trong hành trình tự nhận thức.
Tự nhiên là tác phẩm mở đầu và cũng là cốt lõi của tư tưởng Emerson, nơi ông diễn giải về sự hợp nhất giữa tâm hồn con người và vũ trụ, khẳng định rằng thiên nhiên không chỉ là một thực thể vật lý mà còn là biểu tượng của tinh thần. Siêu linh và Siêu nghiệm giả tiếp nối dòng tư duy ấy, đào sâu vào khả năng nhận thức trực giác của con người để vượt lên những giới hạn của tri thức duy lý. Trong Học giả Mỹ, Emerson khuyến khích con người thoát khỏi sự ràng buộc của truyền thống, vươn tới tự do tư tưởng và tự khẳng định bản thân.
Bằng lối viết giàu hình ảnh, tư duy sắc sảo và phong thái diễn đạt đầy chất thơ, Emerson không chỉ truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ độc giả mà còn đặt nền móng cho tinh thần độc lập và sáng tạo của triết học và văn chương Mỹ. Cuốn sách này là một cánh cửa mở ra thế giới quan của Emerson, giúp người đọc tiếp cận một hệ tư tưởng sâu sắc về bản thể con người và vũ trụ.
---------------------------------------------------
2. The Renaissance - Tác Phẩm Phê Bình Lý Luận Kinh Điển Về Văn Hóa Thời Phục Hưng - Walter Pater
![]()
Thế kỷ XV và XVI chứng kiến châu Âu bừng tỉnh khỏi giấc ngủ Trung Cổ dài đằng đẵng. Họ bắt đầu nhìn lại chính mình, không còn qua lăng kính giáo lý khắc khổ mà bằng con mắt thán phục trước cái đẹp của hình thể, sự phức tạp của tâm hồn và sức mạnh của lý trí. Phục Hưng không chỉ là thời đại của những tên tuổi lớn như Leonardo, Michelangelo, hay Raphael, mà còn là một khoảnh khắc lịch sử nơi con người tái phát hiện sự phong phú của cảm xúc, sự tự do trong suy tư, và khao khát được sống với tất cả vẻ đẹp của thế gian.
Lịch sử đã viết nhiều về thời kỳ Phục Hưng như một chương rực rỡ trong tiến trình văn minh phương Tây. Chỉ có Walter Pater, bằng văn phong mềm như nhung mà sắc như dao, mới dám mở một cánh cửa khác: cánh cửa dẫn vào cảm quan nội tại, vào sự rung động của tâm hồn trước cái đẹp - nơi sự “phục hưng” thực sự bắt đầu. Hơn ba thế kỷ sau Phục Hưng, The Renaissance của Walter Pater ra đời như một khúc trầm lặng và tinh tế. Không phải là một biên niên sử hay một khảo cứu hàn lâm, cuốn sách là hành trình cá nhân, nơi Pater thắp sáng lại thời Phục Hưng bằng chính những ấn tượng sâu sắc mà ông nhận được từ hội họa, thơ ca, triết học - những kết tinh của một thời đại từng sống mãnh liệt bằng cảm quan.
Đi ngược lại truyền thống phê bình tìm kiếm định nghĩa chung cho “cái đẹp,” Pater chọn một lối viết riêng tư, mảnh mai, đầy ám ảnh: ông lần theo những ấn tượng cá nhân khi tiếp xúc với một bức họa, một bài thơ, một nhân vật lịch sử, để từ đó dựng nên một không gian thẩm mỹ sâu lắng. Với ông, điều quan trọng không nằm ở chân lý tuyệt đối, mà ở cách một tác phẩm đánh thức được những rung động tinh vi nhất trong tâm hồn người tiếp nhận. Trong những tiểu luận của mình, Pater mời gọi độc giả gặp lại Leonardo không chỉ là thiên tài hội họa, mà là một biểu tượng của cảm thức mơ hồ và vẻ đẹp không thể nắm bắt; gặp Pico della Mirandola như một hiện thân của khao khát hòa giải mọi đối cực - giữa tri thức và đức tin, giữa Hy Lạp và Kitô. Những nhân vật và biểu tượng ấy không được trình bày như tài liệu lịch sử, mà như những mảnh cảm xúc sống động, lấp lánh và đầy dư vang.
Vượt xa khung cảnh của thế kỷ XV, The Renaissance chính là một “thời Phục Hưng” thu nhỏ - không nằm trong lịch sử, mà trong chính cách chúng ta nhìn thế giới hôm nay. Walter Pater mỗi người, dù ở thế kỷ nào, cũng có thể tự tạo nên một thời Phục Hưng của riêng mình - bắt đầu từ cảm quan sống tinh tế, từ ánh nhìn biết thưởng thức, và từ trái tim không ngừng rung động trước cái đẹp.