Combo 2 Quyển: Thưa Cô, Em Quên Làm Bài Tập Về Nhà + Thưa Cô, Viết Bài Cảm Nghĩ Thì... Em Chịu Thôi!:
1. Thưa Cô, Em Quên Làm Bài Tập Về Nhà
2. Thưa Cô, Viết Bài Cảm Nghĩ Thì... Em Chịu Thôi!
-------------------------------------------------------------------
1. Thưa Cô, Em Quên Làm Bài Tập Về Nhà - Etsuko Yamamoto
Cuốn sách nổi tiếng “Thưa cô, em quên làm bài tập về nhà” mang lại niềm vui với những câu chuyện đầy hài hước và trí tưởng tượng giữa cô giáo và học sinh.
Cậu bé Yusuke quên làm bài tập về nhà nên đã bịa ra một lý do để được cô chủ nhiệm Eriko thông cảm. Tuy nhiên, lý do của cậu không thuyết phục được cô. “Nếu định nói dối thì không nên làm theo cách sẽ bị phát hiện ngay. Em cần phải làm sao cho không bị phát hiện và người nghe cũng sẽ không phát hiện.” Nhưng cô Eriko đồng ý rằng nếu lý do hợp lý thì các em sẽ được miễn làm bài tập về nhà.
Thế là mỗi ngày, một học sinh trong lớp lại bịa một câu chuyện để khỏi phải làm bài. Chẳng hạn như “Đó là vì người ngoài hành tinh không thông minh lắm” hay “Đó là vì đi thăm bầy chuột đồng.” Lý do tại sao các em không thể làm bài tập về nhà rất độc đáo.
Thật thú vị khi thấy lời nói dối không chỉ là lời nói dối mà còn là một cách để trí tưởng tượng của bạn được tự do hoạt động!
Cho đến một ngày, các em nhận ra bịa một lý do hợp lý khó hơn nhiều so với làm bài tập cô cho. Cũng từ đó, các em ý thức việc làm bài tập tốt hơn. Đây là câu chuyện về cách giáo dục bậc tiểu học khuyến khích khả năng sáng tạo của các em học sinh ở Nhật Bản.
Tác phẩm đã giành được “Giải thưởng Tác phẩm xuất sắc” được chọn từ năm tác phẩm dành cho học sinh lớp 3 đến lớp 6 tiểu học của Giải thưởng Sách Thiếu nhi Quốc tế Minoh lần thứ 11!
Trích đoạn sách hay
Sáng nay, trên đường tới trường, tôi vẫn nhớ như in. Lúc đó, Jun cầm trên tay quả bóng ném chạy đến bảo:
“Yusuke ơi, tớ đi trước đây!” rồi cậu ấy phi như bay vào lớp. Ngay sau khoảnh khắc đó, đống bài tập đã hoàn toàn bay sạch khỏi bộ nhớ của tôi.
“Thôi cậu nộp nhanh đi.”
Rina lấy đuôi bút chì gõ vào danh sách, giục tới tấp. Thường thì vào buổi sáng, sau khi đến lớp, mọi người phải nộp bài tập và để trên bàn phía trước bảng. Bạn phụ trách có nhiệm vụ kiểm tra, tích tròn vào danh sách những ai đã nộp.
“Hừ, E hèm...”
Trong lúc tôi bối rối không biết phải trả lời thế nào, thì bỗng cô Eriko, chủ nhiệm lớp 4A2, bước vào lớp. Nhìn tôi đứng thẫn thờ trước bảng, cô ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ngày nào cô giáo cũng giao bài tập về nhà. Cô giao bài tập chủ yếu là để học sinh tạo thói quen ngồi vào bàn học hằng ngày ở nhà.
Thật ra thói quen ngồi vào bàn học thì có gì cần phải luyện đâu nhỉ?
Bài tập hầu hết là một trang luyện viết chữ Hán, một trang nhỏ bài tập Toán, chỉ cần tập trung thì làm 10 phút là xong. Nhưng vấn đề ở đây là làm sao để tập trung.
Đôi khi sẽ có những học sinh quên làm bài. Và tôi cũng thường xuyên là một trong số đó. Mỗi lần như vậy y như rằng lại bị cô quát, phạt làm cả bài tập cũ lẫn bài tập thêm trong giờ nghỉ. Lượng bài tập thêm cũng chẳng khác gì bài tập chính nên hôm nào bị phạt thì cứ xác định là chẳng còn giờ nghỉ giải lao ngày hôm đó.
-------------------------------------------------------------------
2. Thưa Cô, Viết Bài Cảm Nghĩ Thì... Em Chịu Thôi! - Etsuko Yamamoto
Ngày đầu tiên đi học trong kỳ nghỉ hè. Mizuka nói với giáo viên của mình, ``Em không thể viết bài phát biểu cảm nghĩ về sách được bởi vì… khi em đọc một cuốn sách thú vị, trái tim em tràn ngập rộn ràng với cảm xúc của sự hứng thú. Khi em cố gắng tìm từ ngữ phù hợp để diễn đạt về cái gì đó hấp dẫn hoặc hay về nó, cuối cùng em cảm nhận được niềm vui lan tỏa. Do đó, em không thể viết bài cảm nghĩ về một cuốn sách nào...” Vậy chiến lược viết bài phát biểu cảm nghĩ về sách của Mizuka là gì?
Thế là Mizuka tự mình viết một câu chuyện, chỉ có như vậy bạn ấy mới có đủ cảm hứng để viết bài phát biểu cảm nghĩ.
Câu chuyện của Mizuka là về Akane, cô bạn thân của cậu ấy. Hành trình phiêu lưu trong trí tưởng tượng của hai bạn ấy cũng bắt đầu.
Nhận xét của độc giả về cuốn sách
-“Cuốn sách này thật thú vị, mang lại cho người đọc cảm giác ấm áp về tình cảm chị em.”
-“Khi còn nhỏ, tôi viết luận rất giỏi nhưng lại gặp khó khăn trong việc viết bài phê bình sách. Có lẽ vì tôi chưa được thầy dạy về 'mục đích học tập'. Ước gì tôi biết đến cuốn sách này sớm hơn, vì tôi rất muốn đọc nó cho cháu gái tôi đang học lớp 3.”
-“Tôi bị cuốn hút bởi tiêu đề hài hước khiến tôi bật cười. Nghĩ lại thì tôi cũng từng không thích đọc và viết những văn bản dài cho đến khi lên cấp hai. Đối với tôi, nhờ gặp gỡ một người đặc biệt mà tôi nhận ra việc đọc sách thật thú vị. Tôi đã mua cuốn sách này cho con gái tôi trong kỳ nghỉ hè. Con bé rất thích đọc sách nhưng gặp khó khăn trong việc diễn đạt suy nghĩ của mình. Giống như nhân vật chính Mizuka, tôi hy vọng rằng mọi người sẽ nhận ra niềm vui của việc viết một câu chuyện và chia sẻ nó với người khác.”
Trích đoạn sách hay
Akane vừa ăn xong đã thấy Mizuka lao như bay tới. Trong tay cậu ta lúc này là một tập vở vẽ mới toanh kèm theo bút sáp màu.
“Mình chỉ viết thôi thì khó hiểu lắm nên tớ định vẽ cả tranh nữa.”
“Cậu định viết truyện tranh á?”
“Chuẩn, chuẩn. Như thế mới gọi là chuyên nghiệp chứ.” Mizuka tràn đầy hứng khởi.
“Thế là mình cùng nhau làm bài tập đúng không?”
Để hai bạn học tập cho thoải mái, mẹ của Akane đã kê một chiếc bàn trong phòng của cô bé.
“Uầy, thế này thì bọn cháu có thể trải rộng sách ra rồi, cảm ơn bác ạ.”
Mizuka hớn hớn hở hở đặt tập vẽ lên mặt bàn. “Nào mình bắt đầu thôi.” Cậu ta tràn đầy nhiệt huyết.
“Akane này, thứ gì trên đời khiến cho cậu cảm thấy muốn cố gắng?”
“Cố gắng á?”
“Thì mình đang viết câu chuyện về sự nỗ lực của Akane còn gì!”
Mizuka tiếp tục: “Chạy Maraton này, chơi nhảy dây này, cậu thấy sao?”
“Mấy cái đó tớ chịu.” Akane trả lời không chút do dự. Bản thân cô bé vốn ghét vận động.
“Thế còn cố gắng giành giải nhất trong cuộc thi Piano thì sao?”
“Tớ có học Piano bao giờ đâu!”
“Hay là trở thành tuyển thủ cờ vây chuyên nghiệp?”
“Sao mà được. Cờ vây tớ còn chưa xem bao giờ nữa là.”
“Giời ạ.” Mizuka phồng má lên. “Vậy cái gì khiến cậu nỗ lực bây giờ?”
Akane đăm chiêu suy nghĩ một lúc.
“À, Taku nhé!” Akane đáp lại. “Nếu là vì Taku, tớ có thể cố gắng được.”
Taku là em trai của Akane. Mới gần đây, cậu bé đã chập chững biết đi.
“A, tớ hiểu rồi. Thế thì mình viết về câu chuyện cô bé Akane nỗ lực vì em trai Taku nhé.”
Mizuka lật bìa sách, tô những nét vẽ đỏ đầu tiên lên trang giấy.